(1717 chữ, 5 phút, 43 giây đọc)
Học cùng con hay kèm con làm bài tập là điều không còn xa lạ ở Việt Nam và nhiều nước khác trên thế giới. Tuy nhiên, những giờ học này cũng thường là nguồn cơn của mâu thuẫn trong gia đình. Cha mẹ thường khó giữ được bình tĩnh khi đối diện với sự lơ đễnh hoặc bất hợp tác của trẻ.
Trước khi trở thành một giáo viên, mình đã làm mẹ. Và đương nhiên, mình cũng làm con của bố mẹ mình, cũng có đầy xung đột với phụ huynh trong việc học. Vậy nên hôm nay, mình muốn nói một chút về “KHOẢNG CÁCH GIỮA KỲ VỌNG VÀ THỰC TẾ”. Đây là nguyên nhân gây ra căng thẳng khi cùng con học tập.
1. Kỳ vọng của cha mẹ khi dạy con học
2. Khả năng học tập thực tế của trẻ em
8 năm trước, mình có con lần đầu tiên. Em bé trai nặng 3,3kg và sinh ở tuần 38. Sức khoẻ của con bình thường, phản xạ của các giác quan đều ổn định. Như bao đứa trẻ khác, con cũng có từng giai đoạn phát triển và kèm theo kỳ khủng hoảng “wonder week”.
Vì đang nói đến chủ đề học tập, nên mình muốn tập trung vào đôi tay của bé. Khi mới sinh ra, các em bé kiểm soát đôi tay rất khó khăn. Từ việc quơ tay loạn lên mỗi khi đói hay lạnh, rồi các em mới học cách điều khiển tay để chạm vào mặt bố mẹ hoặc cầm nắm đồ vật lớn. Khoảng 6 tháng, trẻ ăn dặm. Nếu là ăn tự chỉ huy (BLW) thì bé sẽ được cầm trực tiếp vào đồ ăn. Phải ngồi quan sát mới thấy đó là cả một nỗ lực của em bé.
Theo thời gian, trí não của các con phát triển, ngoài các kỹ năng vận động thô, đứa trẻ nào cũng dần có thêm kỹ năng vận động tinh – tức là khéo léo hơn, chính xác hơn. Rồi con sẽ biết cầm bút.

3. Rút ngắn khoảng cách giữa kỳ vọng và thực tế khi dạy con học
Lời nhắn gửi : Cảm ơn bạn đã đọc bài. Nếu thấy nội dung hữu ích, bạn có thể chia sẻ đến nhiều người hơn nữa. Trong trường hợp cần trao đổi và chỉnh sửa, bạn hãy bình luận vài dòng vào khoảng trống dưới đây. Luôn mong chờ phản hồi từ bạn!
Bạn có thể dành thêm 3 giây để chia sẻ bài viết này lên Facebook.