(332 chữ, 1 phút, 6 giây đọc)
Bạn có yêu bầu trời và luôn mong chờ nắng ấm? Bài thơ này được viết tại Hà Nội, một trưa mùa xuân đầy nắng, trời xanh cao nhưng không khí lạnh ngập tràn.
Ta hỏi nắng, bầu trời sao rộng quá?
Nắng khẽ cười lấp lánh tựa vì sao
“Cao vời vợi để chứa đựng ngọt ngào
Xanh thăm thẳm để ấp ôm phiền muộn”
Nhìn lên trời mỗi khi lòng chùng xuống
Ngắm mây bay lúc tâm trạng hân hoan
Không chạm tới, không gần trong gang tấc
Vẫn yêu thương, vẫn cộng khổ đồng cam
Năm tháng trôi sau những ánh chiều tàn
Để sớm mai biết vươn mình thức dậy
Khoảng trời bình yên chờ ta tìm thấy
Nắng vẫn khẽ cười bên cạnh lối đi…
_Yên Vũ_
Lời nhắn gửi : Cảm ơn bạn đã đọc. Nơi này lưu giữ vài mẩu chuyện hoặc đoạn thơ mà chủ blog ghi lại từ trải nghiệm của bản thân. Chúc bạn sẽ tìm thấy mình ở đâu đó trong mấy dòng chữ phía trên.
Bạn có thể dành thêm 3 giây để chia sẻ bài viết này và lưu lại trên Facebook.